Nguyên đơn trong vụ án là ông T. (quốc tịch Hàn Quốc), bị đơn là mẹ con bà V. Trong đơn kiện gửi TAND quận Tân Bình (nơi mẹ bà V. có hộ khẩu thường trú), ông T. đòi mẹ con bà V. phải hoàn trả 43 lượng vàng và 6,6 tỉ đồng. Đây là tiền nhiều lần ông gửi về Việt Nam cho mẹ con bà V. nhờ mua giùm bất động sản.
Cho nhà người tình hay nhờ mua?
Theo ông T., lần thứ nhất ông gửi bà V. 40.000 USD để đặt cọc mua một căn nhà tại quận 1. Việc mua bán không thành, bên bán đã bồi thường 43 lượng vàng và hiện bà V. giữ. Lần thứ hai ông gửi bà V. 700 triệu đồng. Lần thứ ba, ngày 14-2-2008, ông chuyển vào tài khoản của mẹ bà V. 5 tỉ đồng, sau đó chuyển thêm 900 triệu đồng.
Ông T. khai rằng mục đích ông giao tiền là để mẹ con bà V. mua nhà giùm vì ông làm việc, sinh sống tại Việt Nam từ năm 1996 đến nay chưa có nhà riêng để ở. Mua nhà xong, bà V. không giao nhà cho ông. Hỏi thì mẹ con bà phủ nhận nên ông phải tố cáo ra công an, sau đó khởi kiện.
Ngược lại, mẹ con bà V. khai rằng bà V. và ông T. từng có quá trình quen biết, yêu thương, quan hệ như vợ chồng. Ông T. từng đến nhà bà V., rất hiểu hoàn cảnh phải ở thuê của mẹ con bà. Ngày 16-10-2007, bà có viết một email cho ông T. tâm sự về hoàn cảnh gia đình và mơ ước có một căn nhà. Ngay hôm sau, ông T. đã hồi âm: “Em muốn căn nhà, tôi sẽ mua cho em”. Vì muốn tranh thủ tình cảm của mẹ bà, ông T. đã hai lần chuyển vào tài khoản mẹ bà 5,9 tỉ đồng. Sau khi nhận tiền, mẹ bà đã trao lại cho bà để mua nhà ở chung.
Tháng 5-2008, sau khi bà và ông T. đi Macau về thì hai bên phát sinh mâu thuẫn. Ông T. ghen với quá khứ của bà nên bà bỏ đi xa cho khuây khỏa, không ngờ ông T. lại tố bà ra công an. Khi công an nói bà không lừa đảo thì ông T. khởi kiện. Bà V. không đồng ý trả tiền vì ông T. đã tự nguyện tặng mẹ con bà tiền mua nhà.
Nhiều lần xử chưa xong
Xử sơ thẩm lần đầu hồi tháng 6-2009, TAND quận Tân Bình đã chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông T., bác phản tố của phía bà V. về việc buộc ông T. bồi thường 2,5 tỉ đồng do yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời làm bà V. không thể bán nhà.
Bản án này đã bị TAND TP.HCM xử phúc thẩm lần đầu sửa, buộc bà V. chỉ phải trả lại cho ông T. hơn 3,9 tỉ đồng và 28 lượng sáu chỉ sáu phân vàng SJC.
Sau đó cả hai bản án đều bị cấp giám đốc thẩm hủy do nhận định cần phải thu thập thêm chứng cứ để xác định có việc ông T. mua nhà tặng bà V. hay không.
Khi TAND quận Tân Bình giải quyết lại vụ án (tháng 4-2014), phía bà V. thừa nhận có nhận 43 lượng vàng bồi thường trong việc mua bán một căn nhà bất thành tại quận 1 nhưng đã trả số vàng này cho ông T. Về khoản 700 triệu đồng, ông T. khai gửi cho bà lần thứ hai để mua nhà, bà nói đó là tiền ông T. cho để bà tiêu xài. Về hai lần ông T. chuyển khoản cho mẹ bà tổng cộng 5,9 tỉ đồng, bà V. vẫn khẳng định đó là tiền ông T. cho để mua nhà. Điều đó thể hiện qua email trao đổi giữa bà và ông T.
Theo TAND quận Tân Bình, việc giao nhận tiền giữa đôi bên là có thật. Theo nội dung email bà V. cung cấp thì bà xin ông T. một căn nhà, đổi lại bà sẽ làm bạn gái và ở bên ông trọn đời. Đây là một giao dịch có điều kiện, ông T. đã chấp nhận rồi đưa tiền mua nhà để cùng sống chung. Việc tiến hành mua nhà là có thật nhưng sau đó không thành nên được bồi thường 43 lượng vàng. Bà V. nói đã trả lại nhưng ông T. không thừa nhận, bà V. thì không có gì để chứng minh.
Về khoản tiền 700 triệu đồng, bà V. nói được ông T. cho để tiêu xài, ông T. thì nói đưa để mua nhà. Tòa nhận thấy lời khai của bà V. hợp lý hơn vì lúc đó bà còn đang giữ 43 lượng vàng để kiếm nhà khác mua.
Về khoản tiền 5,9 tỉ đồng chuyển khoản cho mẹ bà V., tòa nhận thấy bà V. và ông T. có tình cảm với nhau. Bà V. xin tiền mua nhà để tiến tới hôn nhân nên ông T. mới mua nhà. Lần đầu mua nhà không thành được bồi thường có công sức của bà V. Sau đó ông T. tiếp tục đưa thêm 5,9 tỉ đồng và bà V. cũng có công sức trong việc mua căn nhà mà bà đang ở. Vì mâu thuẫn, hai người không thể tiến tới hôn nhân, không cùng sử dụng khối tài sản mà hai người cùng tạo lập. Do đó, số tiền, vàng này sẽ được giải quyết theo đóng góp của mỗi bên. Ông T. bỏ tiền mua, bà V. bỏ công sức, căn nhà hiện cũng đã sinh lợi. Từ đó, tòa chỉ chấp nhận một phần yêu cầu của ông T., buộc mẹ con bà V. phải trả cho ông hơn 3,7 tỉ đồng.
Hòa giải thành phút cuối
Sau đó cả hai bên đều kháng cáo. Ngay đầu phiên xử phúc thẩm của TAND TP.HCM, bà V. đã làm HĐXX phải ngỡ ngàng khi đặt câu hỏi: “Tòa có biết câu chia tay anh không đòi quà hay không?”.
HĐXX phúc thẩm nhiều lần hòa giải nhưng đôi bên nhất định không nhường nhau. Bên bà V. khăng khăng chỉ có thể trả cho ông T. 2,5 tỉ đồng. Còn phía ông T. cho biết đang khó khăn nên cương quyết không bớt.
Tòa phải hoãn xử hai lần để xem xét. Ở lần thứ ba mở phiên xử ngày 17-9 hôm qua, tưởng chừng tòa cũng không thể hòa giải được hai bên. Tuy nhiên, đến phút cuối HĐXX đã động viên được hai bên hòa giải thành để khép lại vụ án. Theo đó, phía mẹ con bà V. chấp nhận trả cho ông T. 3 tỉ đồng.
HOÀNG YẾN
Tình - tiền nhập nhằng Mới đây, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã sửa án sơ thẩm, chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của ông Donald (người Canada), buộc bà Th. phải trả lại 10.000 CAD (bà Th. được trừ đi 40 triệu đồng đã trả trước đó). Tháng 5-2013, ông Donald nộp đơn kiện bà Th. ra TAND tỉnh Bình Thuận. Đại diện ủy quyền của ông trình bày: Khi ông đến Việt Nam du lịch có quen biết, kết bạn với bà Th. Ngày 23-2-2011, bà Th. đề nghị ông Donald cho vay 200 triệu đồng. Hai bên thỏa thuận thời hạn vay là hai năm kể từ khi chuyển tiền và cứ sáu tháng bà Th. phải trả 10 triệu đồng tiền lãi. Nguyên đơn không yêu cầu viết giấy vay vì tin bà Th. Ngày 30-3-2011, từ Canada, ông Donald đã chuyển vào tài khoản của bà Th. 10.000 CAD. Bà Th. đã trả lãi ba lần như thỏa thuận vào tài khoản ông Donald. Đến hạn trả tiền vay, ông Donald nhiều lần gọi điện thoại yêu cầu bà Th. thanh toán cả gốc lẫn lãi nhưng bà Th. không nghe máy. Sau đó có một lần bà Th. trả tiếp 10 triệu đồng và xin gia hạn tiền gốc thêm một năm nữa nhưng ông Donald không chịu. Nay ông khởi kiện đòi lại 10.000 CAD. Xử sơ thẩm, TAND tỉnh Bình Thuận đã buộc bà Th. phải trả 10.000 CAD cho nguyên đơn. Bà Th. kháng cáo, VKSND tỉnh Bình Thuận cũng kháng nghị. Theo tòa phúc thẩm, cấp sơ thẩm xác định đây là quan hệ hợp đồng vay tài sản có trả lãi là chưa đủ căn cứ. Vụ án này chỉ là quan hệ đòi lại tài sản nên tòa tuyên như trên. |